Lâu lâu rồi.
Hà Nội mùa này đã trờ mình sang thu. Vẫn là mùa thu. Vẫn là Hà Nội. Vẫn là mắt một mí và hai mí vậy. Cơ mà, thấy Hà Nội dưới mắt mình năm nay khác lắm.
Trước chẳng để ý và cũng chẳng cần để ý đến thời tiết, thấy ào ạt mùa xuân sang hè, ào ạt hè sang thu, rồi chẳng mấy chốc chuyển đông. Cái vòng tuần hoàn ấy biết từ khi bé tí, chẳng phải nghĩ ngợi gì.
Một sáng trờ dậy thấy trời se lạnh, đêm đến quạt bật số nhỏ nhất, biết mùa hè đang dần qua. Cả tuần nay trời cứ mưa suốt, chả còn tí nắng nào để giặt cái chăn. Thế mới biết đôi khi ta cần nắng biết bao :)
Một ngày dậy, thấy trời mưa mưa. Lục cục đi lấy áo mưa cho vợ. Chợt nhận ra vì sao mình quan tâm đến thời tiết.